Hãy coi thất bại là bạn thân.

Cách duy nhất để biết bạn đã đến đích là đi quá đà. Và quá đà có nghĩa là hỏng.
Nếu bạn không tìm đến đích của ý tưởng – hay nói cách khác – nếu không thất bại, thì bạn không thể biết chắc mình có ý tưởng hay nhất không.
Cho nên đừng bao giờ e ngại hay tránh né thất bại. Hãy đón nhận nó, mỉm cười trước thất bại. Đó là dấu hiệu cho biết bạn đã đến đích.
Các tay đua xe khắc cốt ghi tâm điều này. Thậm chí họ còn có một câu cửa miệng:
“Cách duy nhất để biết mình đua đủ nhanh là đâm xe.”
Mấy vị đầu bếp cũng biết điều này.
Gần như mọi thứ họ làm đều trải qua giai đoạn :”Thôi chết! Mình quá tay rồi!”
Và cách duy nhất để biết chỗ “vừa tay” đó ở đâu là phải làm quá tay.
Do đó họ học cách không làm cháy bánh mì đen hoặc bò bít tết hảo hạng, không sốt quá món lườn gà, tỏi hay sò điệp, không trộn quá kem tươi hoặc hấp quá súp lơ xanh, không đánh quá bông lòng trắng trứng, không nướng quá tay món lợn quay hay bánh ga-tô, hay bánh bông lan, không làm quá…
Có vô số những bài học thế này.
Và cách duy nhất để họ không thể không học là nếm mùi thất bại.
Thế nên bạn không cần phải che giấu thất bại hay cảm thấy xấu hổ vì điều đó.
Hãy khoác nó lên mình với sự tự hào. Hãy làm việc hăng say cùng thất bại.


0 nhận xét: